Joshy và Tony là thành viên của một forum trên mạng. Gặp nhau lần đầu trong một buổi họp room, ngay lập tức, họ chú ý đối phương. Bằng một vẻ rất tự nhiên, Tony tiến về phía Joshy và bảo : “Em có thích một tin nhắn kèm nhạc Romeo và Juliet không ? Cho anh số phone nhé !” Một lời làm quen ngộ nghĩnh.

Sau đó là một vài tin nhắn, một vài hôm tán gẫu và một quyết định thành lập nhóm handmade cùng vài người bạn. Họ làm việc chung rất vui vẻ. Joshy hiểu rõ tình cảm của mình dù cô biết hai người là hai thế giới. Tony không phải mẫu hình lý tưởng của cô. Tâm hồn cậu không được mạnh mẽ như vẻ bề ngoài. Tony cũng không muốn có bạn gái vào lúc này. Cậu muốn dồn sức cho sự nghiệp. Ngoài mặt, cậu dửng dưng nhưng lại luôn có một sự quan tâm đặc biệt không bằng lời. Joshy rất hay đói bụng và Tony luôn để sẵn một hộp sữa trong cặp đúng loại không đường dành cho cô. Joshy có thói quen sưu tập đủ thứ lỉnh kỉnh & trẻ con nhưng Tony sẵn sàng treo đầy cặp mình khi cô thích. Cậu cũng gài luôn cả nhạc chuông Romeo và Juliet cho riêng số máy của Joshy. Và tất nhiên, dửng dưng chưa bao giờ có nghĩa là không thích.

Một ngày đẹp trời đúng một tuần trước lễ Giáng Sinh, họ chính thức gọi nhau là bạn-trai-&-bạn-gái. Một tháng sau đó là những gì đẹp đẽ nhất người ta có thể nói về tình nhân. Mọi việc đi nhanh hơn cả tên lửa NASA nhưng đâu ai biết cách làm cho tên lửa chậm lại khi nó đã được phóng. Cả Joshy & Tony đều cảm thấy những vấn đề không bình thường giữa hai người nhưng họ luôn né tránh. Một sai lầm kinh điển của những đôi yêu nhau.

Ảnh: Priscilla Du Preez (Unsplash)
Ảnh: Priscilla Du Preez (Unsplash)

Không lâu sau đó, Tony đề nghị chia tay. Cậu  nhận thấy hai người không hợp & cậu đã phải chịu nhiều áp lực trong việc cố gắng trở thành một người bạn trai. Cậu mệt mỏi khi chạy theo những tính nết khó chìu của Joshy, một cô gái hay tự ái & đòi hỏi. Việc có bạn gái đã ngốn mất nhiều thời gian mà đáng lẽ cậu phải dành cho sự nghiệp của mình. Joshy bình thản lắng nghe tất cả. Không có gì đáng để ngạc nhiên vì đó đều là những điều cô biết từ trước. Cô chỉ không nghĩ Tony lại quyết định nhanh đến thế. Vào lúc gật đầu đồng ý, Joshy nhận ra tuy hai người khác nhau nhiều nhưng lại có hai điểm chung : nóng vội & dứt khoát.

Những ngày sau đó là những ngày u ám & nặng nề. Joshy rút khỏi nhóm handmade dù rất tiếc nhưng việc gặp mặt Tony bây giờ quả là cực hình. Tony vẫn làm việc đều đặn dù cậu không thể phủ nhận rằng cậu thấy rất trống vắng. Khi đã bình tĩnh hơn & thôi khóc, Joshy nhận thấy việc chia tay của hai người là việc vô lý nhất cô từng biết. “Có lẽ mình phải làm một cái gì đó !” – Joshy nghĩ.

Hai tuần sau đó, Joshy hẹn Tony đến quán nước quen thuộc của họ. Cô nhìn thẳng vào mắt Tony & hỏi : “Mình chia tay nhau đã nửa tháng, anh đã cảm thấy thoải mái & dễ chịu hơn chưa?”. Chắc chẳng ai trên đời này cho rằng trống vắng là một cảm giác thoải mái & dễ chịu nhưng Tony vẫn im lặng. “Em đã có rất nhiều điều không hiểu.” – Joshy nói – “Nhưng ngày hôm đó, cả hai chúng ta đều không đủ bình tĩnh để nói chuyện với nhau. Em thật sự muốn biết anh đã chịu áp lực như thế nào.”

Họ đã nói với nhau rất nhiều trong suốt mấy tiếng đồng hồ sau đó. Không dễ để Tony nói ra những gì cậu nghĩ nhưng Joshy đã khéo léo thuyết phục bằng tất cả những dịu dàng & cảm thông nhất mà cô có thể. Sau cùng, cô nói : “Em thật sự không thể chịu được khi mình mất nhau như vậy. Nếu anh vẫn còn một chút tình cảm với em, chỉ cần một chút thôi nhưng là tình cảm thật sự chứ không phải lòng thương hại & anh cũng không muốn kết thúc như thế, chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu lại thật chậm. Em tin mình có cơ hội để làm mọi việc tốt đẹp hơn !”

………………………………………………………………………………………………………..

Để đọc trọn vẹn truyện ngắn này, bạn có thể tìm mua cuốn Nghe sô-cô-la kể chuyện tình của Cao Bảo Vy.

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Before you post, please prove you are sentient.

What color is fresh snow?