Nhật ký của mẹ

Đã từng có lúc, tôi ghét cay ghét đắng ngày lễ Valentine. Dường như đó là ngày hội dành riêng cho những cô gái đẹp và tôi chỉ là một chú vịt con xấu xí. Tôi còn nhớ vào những ngày này, trong khi những cô bạn cùng lớp tíu tít bên hoa và quà, tôi lủi thủi một mình đạp xe về. Tôi đã từng ước ao biết bao được tặng một cành hoa dại nhưng chẳng bao giờ có được. Thời thiếu nữ cứ thế trôi đi trong sự buồn tủi và cô độc.

Năm 25 tuổi, tôi có người yêu. Một năm sau đó, chúng tôi kết hôn. Chồng tôi là người tinh tế và lãng mạn. Anh chưa bao giờ quên tặng quà Valentine cho vợ. Thế nhưng, nỗi mặc cảm ngày trẻ vẫn ám ảnh tôi mỗi khi tháng Hai gõ cửa.

Chiều hôm qua, khi con trai khoe tôi món quà định tặng cho cô bạn thân, bất chợt tôi nghĩ đến những cô gái thiếu may mắn như mình. Một ý nghĩ thú vị vụt chạy qua trong đầu tôi. Vội ghé sát vào tai con, tôi thầm thì một điều bí mật…

Nhật ký của Bo

Mình chẳng hiểu sao mẹ lại dúi tiền vào tay mình và bảo: “Hãy mua một món quà nhỏ, tặng cho cô bạn mà con nghĩ sẽ không nhận được quà vào ngày Valentine!” Mình làm sao biết được ai là cô bạn mẹ muốn tìm?

Cầm trong tay món quà được gói cẩn thận, mình lớ ngớ đi vòng quanh lớp để tìm “đối tượng thích hợp”. Cả căn phòng tràn ngập hoa và chẳng bạn gái nào tỏ vẻ rầu rĩ. Đang lúng túng chẳng biết tính sao, mình chợt trông thấy Phương lặng lẽ đi vòng cửa sau vào lớp. Đưa mắt quan sát những bông hoa rực rỡ giăng đầy các dãy bàn, Phương đột ngột cúi gằm và giấu mặt vào hai lòng bàn tay.

Ngay lúc ấy, chuông vào học reo vang. Mọi người ùa ra khỏi lớp để xếp hàng. Mình tranh thủ đặt món quà vào hộc bàn Phương, thắc thỏm nghĩ không biết Phương sẽ phản ứng thế nào.

Điều mình thắc mắc mau chóng được giải đáp. Ngay khi vào lớp và phát hiện món quà, Phương mừng rỡ reo vang và khoe với cô bạn cùng bàn. Mặc các bạn đoán già đoán non về người tặng quà, Phương hớn hở cài chiếc kẹp mái hình con bướm đính đá xanh lên tóc. Suốt cả tuần sau, Phương vẫn cài chiếc kẹp tóc với vẻ hứng khởi như ngày đầu.

Giờ thì mình đã hiểu những lời thì thầm của mẹ ngày hôm ấy. Món quà Valentine đã dạy mình bài học về sự quan tâm và trao tặng hạnh phúc cho người khác.

Nhật ký của Phương

Mình có quà Valentine! Thật không thể tin được! Dòng chữ “Chúc bạn Valentine vui vẻ!” như nhảy múa trước mắt. Nhưng rõ ràng món quà đặt trong hộc bàn mình kia mà! Đôi cánh của cô bướm nhỏ như đang vỗ nhẹ thì thầm: “Tớ là của cậu thật mà! Chúc mừng Valentine!”

Các bạn cứ theo hỏi mình ai là người tặng quà. Mình cũng tò mò lắm nhưng thật ra, điều ấy chẳng quan trọng. Chỉ cần biết có người luôn dõi theo mình là đủ!

Ngày mai, mình sẽ cài chiếc kẹp này và cười thật tươi. Mình sẽ xóa sổ nỗi buồn và sự ủ rũ. Mình muốn người bí mật hiểu rằng mình đã hạnh phúc thế nào khi nhận được quà của cậu ấy. Chúc mừng Valentine!

 

VALENTINE ’07
CAO BẢO VY

 

 

One Response

  1. Dai Ca Dam Lay
    00:19 02-06-2007
    ban,y tuong bai nay va cong them mot hai bai gi nho nho nua cho no thanh 1 kich ban dai 20phut cho “tam hon cao thuong” duoc do!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Before you post, please prove you are sentient.

Earth orbits the ...