Dạo này, đi đâu cũng thấy thiên hạ la om sòm may mà có cái gì đó mà đời họ còn dễ thương. Mà vấn đề cũng chỉ tại cái câu này dễ thương wá xá nên ai cũng rủ nhau ngâm nga, gắn kết vào đủ những thứ có ý nghĩa với cuộc đời mình. Đúng nhất thì phải nói rằng: “May mà có ông Vũ Hữu Định, đời của tất cả những ai biết được câu thơ này còn dễ thương”. ^^

Lần đầu tiên mình đọc được câu thơ này là trong một truyện ngắn trên tờ PNCN. Chẳng còn nhớ truyện tên gì, nội dung ra sao, tác giả là ai, chỉ nhớ mỗi câu thơ này được tác giả đề cập là lời của một bài hát về Sài Gòn. Nguyên văn của nó là “May mà có em, đời còn dễ thương.” & mình ấn tượng đến mức ngay ngày hôm sau, “May mà có anh, đời còn dễ thương” đường hoàng xuất hiện trên quyển lịch bàn lẫn câu blast của mình. & câu thơ gốc, tất nhiên, được mình vĩnh viễn lưu vào bộ nhớ. Thậm chí, mình còn định sau này, hình cưới phóng to của hai vợ chồng sẽ ghi câu này ở bên cạnh cho thêm phần… lãng mạn.
Nhưng đến gần đây, mới phát giác ra câu này đụng hàng tá lả! Đầu tiên là lang thang vào blog chị Ivy & túm được câu: “May mà có lương, đời còn dễ thương”, sau đó là blog chị Xuân Phượng: “May mà có Lyly, đời còn dễ thương”. Khoái chí quá, mình cũng ịn luôn câu blast mới: “May mà có Giáng Sinh, đời còn dễ thương”. & ngay khi đọc được câu blast mới trên blog Ruồi: “May mà có anh, đời còn dễ thương”, mình đã quyết định phải lập tức “đẻ” ra cái entry này để lăng xê câu thơ gốc. Biết đâu, một ngày thức dậy, khắp 360 tràn ngập “May mà…” thì đời thiệt là dễ thương khủng khiếp!
Cũng thật tình cảm ơn chị Ivy nhờ công mở mang kiến thức. Nhờ chị ấy, mình mới biết câu thơ này nằm trong bài hát “Còn chút gì để nhớ”, nhạc của Phạm Duy, lời của Vũ Hữu Định & viết về một cô gái Pleiku chứ ko phải Sài Gòn như cái truyện ngắn khỉ gió gì đó nổ văng miểng. May mà có Ivy!
Tự dưng bỗng ước tất cả những ai biết mình, một ngày nào đó, viết ngoằn nghèo trên một tờ giấy gấp tư nhăn nheo hoặc thì thầm vào tai nho nhỏ: “May mà có Vy, đời còn dễ thương.” Đời mình khi đó thật dễ thương bằng triệu triệu cái dễ thương gộp lại.

Nhân đây, post tặng mọi người bài thơ gốc. Lời chúc cho Giáng Sinh: Luôn tìm được điều gì đó để đời mình dễ thương thiệt nhiều nhé! ^^

CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ
(Viết năm 1970 – VŨ HỮU ĐỊNH)

Phố núi cao phố núi đầy sương

Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn

Anh khách lạ đi lên đi xuống

May mà có em đời còn dễ thương

Phố núi cao phố núi trời gần

Phố xá không xa nên phố tình thân

Đi dăm phút đã về chốn cũ

Một buổi chiều nao lòng bỗng bâng khuâng

Em Pleiku má đỏ môi hồng

Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông

Nên mắt em ướt và tóc em ướt

Da em mềm như mây chiều trong

Xin cám ơn thành phố có em

Xin cám ơn một mái tóc mềm

Mai xa lắc bên đồn biên giới

Còn một chút gì để nhớ để quên.

4 Responses

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Before you post, please prove you are sentient.

what is 4 in addition to 3?