Hôm qua là một ngày cực stress. Việc đổ ào lên đầu từ sáng, 7g30 tối mới tạm xong để lết khỏi cơ quan. Viết rồi sửa, viết rồi sửa, thấy mình bất tài, vô dụng gì đâu, tự hỏi chẳng biết công việc này có phải dành cho mình?
Bước vô thang máy, nhìn cái gương to đùng, thấy vòng 2 to hơn cả vòng 1. Mặc đồ vẫn vừa nhưng bỏ tập thể dục mấy ngày thấy người nặng nề, sồ sề hẳn. Chán càng thêm chán!
Vẫn chưa hết, về nhà gây lộn với bố. Tự thấy chẳng có lỗi gì nên cũng chẳng xin lỗi hay làm lành trước. Hôm nay nguôi giận rồi lại bắt đầu mệt óc, ko biết phải làm lành thế nào đây. Làm con thì ko bao giờ được phép giận cả, có lỗi hay ko cũng vậy thôi!
Chẳng tìm được ai chia sẻ, may có Đại Ca chịu 8 với mình đến nửa đêm. Cảm ơn Đại Ca lém lém! Đi ngủ chập chờn thiếu giấc nên sáng lại dậy muộn. Thiệt tình!

Hôm nay, mọi thứ tương đối ổn, gặt hái được tí ti thành quả (nhưng cũng đủ động viên tinh thần). Copy mình viết LẦN ĐẦU TIÊN được Alison – khách hàng ở Đảo Quốc Sư Tử – approve ngay lập tức, ko phê ko sửa thứ gì cả. Nguyên văn thế này: “This looks good. Please go ahead!” Dzui wá xá! Thành thật cảm ơn Ruồi, người có công giúp VyVy back translate cho ra real English.

Nhưng cũng gặp một sự cố chết tiệt, Cao Kều (nickname của Sebastien) comment một vài chỗ bắt edit. Mà trời ơi, ko lẽ giờ mình chửi sếp mình ngu chứ thiệt cái comment của nó đúng là pó tay! Cảm giác như ko hiểu được ý mình viết nên toàn comment pậy pạ. Sau một hồi cò cưa, mình và Bé Kún, senior account executive, đã thành công trong việc go ahead copy cũ. Cao Kều có vẻ quê độ nhưng kệ tí mày! Có điều, ko biết làm nó quê vậy, nó có trả thù bằng việc ko ký hợp đồng với mình ko 🙁 Nhất là khi Cao Kều tỏ ý ko tin khách hàng đã approve, Bé Kún phải mở email, chỉ ngay cái dòng nguyên văn ở trên thì he mới chịu thua tâm phục khẩu phục. Pó tay! Chợt thấy chị Cao nói thật đúng: “Sếp ở đây vừa ko tin tưởng vừa ko tôn trọng nhân viên.” Thật chán! Mà thường người ko giỏi Anh văn lại khoái sửa Anh văn nghen. Ví dụ: “Steak to this & make the translation” =))

Công việc hôm nay ko nhàn nhã nhưng cũng ko đến nỗi quá tất bật. Mình có thể vừa làm vừa nhìn ra cửa sổ. Trời mưa tầm tã, trắng đất trắng trời. Nhưng nước chảy trên khung kính nơi chỗ mình ngồi lại rất đẹp. Nhìn y như một dòng thác nhỏ. Đến nỗi các anh design rủ nhau kéo hết màn lên để ngắm nước mưa thi nhau đổ xuống trên khung kính dài, bật thêm một bài nhạc Trịnh cho lãng mạng. Thế nên, entry này mới có tựa đề là “Ngắm mưa”. Có điều, viết blog cũng không yên thân, cứ bị thiên hạ kêu réo, thành ra khi viết đến đây, mưa tạnh bà nó rùi, chỉ còn những giọt nước li ti bám trên khung kính thui.

Lại có thêm 2 job mới mà ai cũng đính kèm Urgent. Giết tui lun đi, wá đáng! :((

4 Responses

  1. mũm mĩm muội muội
    15:54 08-09-2007
    I am working in the office and it is raining right now. However no romance, no fun. Just wish to run under the rain with you 😀

  2. thoailien
    21:58 07-09-2007
    nguôi nguôi, ít ra chị ngày càng xinh ra 😀
    job có stress thì lúc lãnh lương mình mới chùn tay shopping chút phải hông chị haha… just kidding, chill out chị, i know u’ll manage everything well… có gì em giúp được thì hú em hén chị, khi nào con Ruồi bận học hay thi mà cần gấp thì kiu em hehe…
    xox

  3. kio-kun
    21:39 07-09-2007
    Póc tem ^^, mi’ tấm ss chụp = webcam xinh á, đúng là Vyvy :))…chừg nào viết tự bạk nữa e sẽ vào koi.hay hay vui vui, còn job, cố nha ss, vì tiền, số dzách ^^”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Before you post, please prove you are sentient.

What has leaves, a trunk, and branches, and grows in forests?