Phần 4 của series tràn ngập yêu thương này sẽ tiếp tục viết về những câu chuyện nhỏ dễ thương của con. Mẹ thật hạnh phúc khi được ở bên con, chăm sóc con và nhìn con lớn lên từng ngày. Khi viết những dòng này, mẹ thiệt nhớ mùi của con, da của con, giọng nói dễ thương của con… tất cả.
Chuyện 1
Bố mẹ gửi con lên nhà bà ngoại để đi chơi riêng. Tối nằm ngủ, hai bà cháu thủ thỉ:
Bà ngoại: Hôm nay con ăn cơm ở nhà với canh bí đỏ phải không?
Con: Dạ, nhưng mà tại sao gọi là bí đỏ hả ngoại? Con thấy bí màu cam mà, gọi là bí cam mới đúng chứ!
Chuyện 2
Má Hai hỏi con: “Con có nhớ bà Sáu mập không?”
Con: “Không”
Má Hai: “Không nhớ hả? Bà Sáu mập hồi nhỏ chăm con đó!”
Con: “À nhớ chứ, con tưởng má Hai hỏi nhớ thương thì con không nhớ, chứ nhớ là ai không thì con nhớ mà”
Chuyện 3
Một ngày đẹp trời trên nhà bà nội, con nói líu lo: “Sau này lớn lên, con sẽ lấy chồng, sinh con. Mẹ sẽ thành bà ngoại VyVy, bố là ông nội BiBi, còn con là mẹ Bảo Nhiên”.
Hôm sinh nhật mẹ, mẹ kể lại chuyện này cho ông bà ngoại và cậu Ba nghe, thế là mọi người hỏi con:
Mọi người: “Vậy ông ngoại sẽ là gì?”
Con: “Sẽ là ông cố”
Mọi người: “Còn bà ngoại?”
Con: “Bà cố”
Mọi người: “Còn cậu Ba?”
Con (ngẫm nghĩ một chút): “Cậu cố”
=)))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))
Chuyện 4
Cậu Ba rất hay chọc ghẹo con. Hôm cả nhà mình đi Hồ Tràm 30-4, ngồi trên xe cậu Ba cứ khều quẹt con suốt, mỗi lần như thế, mẹ và bà ngoại lại nói: “Để cho em nó ngủ”. Một lát sau, nghe tiếng con: “Con ngủ dậy rồi nè, cậu Ba muốn chọc gì thì chọc đi”. =))))))))))))))
Chuyện này là mẹ nhớ đến một chuyện khác của con và cậu Ba hồi con 3 tuổi. Cả nhà mình đi Phan Thiết chơi, nhà mình ở 1 phòng, ông bà ngoại và cậu Ba ở 1 phòng. Con có hũ kẹo mà cậu Ba cứ đi theo xin xỏ, giành giật. Lúc ấy, con vừa bước ra khỏi phòng, cậu Ba lại xin kẹo, con nói hết rồi. Cậu Ba bảo để vào phòng kiếm và đẩy cửa vào phòng, ngay lập tức con níu ao cậu Ba lại không cho đi. Ra là còn kẹo mà giữ của nên bảo là hết rồi =))))))))))
Chuyện 5
Con rất thích nghe mẹ kể chuyện và gãi lưng. Tối nào con đi ngủ cũng phải có 2 “thủ tục” này. Nhưng con cũng dễ thương lắm, sẽ kể chuyện và gãi lưng cho mẹ nghe khi mẹ yêu cầu. Một trong những kiểu kể chuyện con thích nhất là kể chuyện của con nhưng gắn tên Bu Bu vào (Bu Bu là con khỉ trong truyện tranh dành cho trẻ em của nhà xuất bản trẻ), ví dụ như: Bu Bu đi Củ Chi, Bu Bu đi chụp hình quảng cáo, Bu Bu về nhà ông bà nội…
Một kiểu khác nữa là kể chuyện cổ tích nhưng gắn tên con và những người xung quanh vào. Ví dụ như kể chuyện ăn khế trả vàng thì người em là Sơry, người anh là Teppi, còn con quạ là Teppo; người may túi ba gang sẽ là mẹ Vy và mẹ Nhi. Hoặc kể chuyện chú bé chăn cừu thì chú bé tên Anh Hải, ngôi làng là lớp Chồi 1, các bạn trong lớp như Bảo Nhiên, Thái Anh, Tú Anh, Anh Hào… sẽ giúp bạn Hải đuổi sói và sau đó không thèm giúp nữa vì bạn Hải nói dối chẳng hạn.
Những câu chuyện dễ thương ấy theo con đi vào giấc ngủ và làm mẹ hạnh phúc biết bao mỗi khi nhớ lại!
Nhưng cũng có khi con lại “Già như trái cà” (như bố hay nói) như chuyện con nằm mơ xấu (mẹ hay gọi thế, thay vì gọi là ác mộng). Trước khi đi ngủ, con thích giỡn với bố và mẹ hay nhắc là đừng giỡn nhiều quá, kẻo nằm mơ xấu. Cách đây khoảng 1-2 tuần, con nằm mơ xấu thật và con bảo bố rằng không được giỡn với con trước khi con ngủ nữa. Nhưng bố mẹ hỏi con nằm mơ thấy gì thì con kiên quyết không nói. Con bảo rằng: “Nằm mơ xấu lắm, con không muốn nhắc lại. Tí nữa con vào trường chơi với bạn vui thì con sẽ quên hết thôi”. Mẹ biết nói thế nào nhỉ? Con gái 4 tuổi rưỡi của mẹ sao mà suy nghĩ có khi còn “già” hơn cả mẹ thế này?
Yêu con hơn mọi thứ trên đời!