TUẤN

Tuấn là bạn thân nhất của chồng mình. Anh hay kể nhiều về T bằng tất cả những gì trìu mến nhất. Mỗi khi nhắc đến T, anh nói huyên thuyên, cười không ngớt. Anh kể kỷ niệm về T, kể T tốt với anh như thế nào, hai người hợp nhau ra sao… tất cả.

Qua lời kể của anh, mình biết T là con trai một trong gia đình người Hoa nhưng lại ko biết tiếng Hoa, cao to, đẹp trai, nhà giàu. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, T sang Mỹ vừa học vừa làm nên rất vất vả. Thỉnh thoảng, anh vẫn hay sang nhà T, tâm sự với ba T và gọi điện cho T. Anh hay bảo T là bạn thân duy nhất của anh nên mình cũng rất quý T.

Một lần, mình lục hộp mail của anh & đọc được những lá mail T gửi cho anh. Những lời nói đùa trong mail, mình biết là nói đùa, nhưng có phần lấn lướt thế nào ấy. & tự nhiên, mình ko thích T, mình ghét ai bắt nạt anh, tất nhiên là trừ mình.

Lần đầu mình gặp T là qua webcam. Mình nhớ hôm ấy là mùng 2 Tết, anh đưa mình sang chúc tết ba T. Ba T liền gọi điện sang Mỹ để anh nói chuyện với T. Ấn tượng của mình lúc đó là T. thật đẹp trai nhưng mình vẫn còn ác cảm.

Tháng 7 vừa rồi, T về VN. Khỏi phải nói chồng mình vui đến mức nào. Anh gần như đóng đô bên nhà T. Lúc đầu, mình cũng vui lây với niềm vui của anh. Nhưng dần dần, mình chuyển sang bực vì anh cứ qua nhà T ngủ mãi. Mình bắt đầu cằn nhằn, dấm dẳng. Anh cứ phải dỗ dành: “4-5 năm nữa, nó mới về em ơi.”

Lần thứ 2 mình gặp T là hôm trước khi T lên máy bay. T ở ngoài ko đẹp như T trên webcam nhưng cũng ok. Buổi đi chơi ấy giúp mình cảm nhận anh & T thân đến thế nào. Mình thôi ko ác cảm với T nữa, vì T cũng như là một phần của anh.

T đi, ngày 15/08/2008. Như lần trước, anh ko ra tiễn. Anh ghét phải tiễn một ai đó. Anh chỉ thích đón họ về. Anh ko nói nhưng anh kể nhiều những chuyện về T & mình biết anh buồn. Ngay khi qua Mỹ, T gọi về cho anh. Tự dưng, mình thấy thương tình bạn của anh & T, thương câu nói của anh: “Em hết ghen với T rồi nhé!”

NHƯ

Như là bạn học chung lớp anh văn tại chức của mình. Ngày trước, mình với N chơi chung nhóm, thuyết trình chung nhóm. Bạn cùng lớp hay nhìn nhầm hai đứa vì đứa nào cũng vừa đen vừa lùn vừa tròn. Lúc ấy, mình ko thích bị nhầm, mình ko thích bị nhầm với bất cứ ai cả.

Sau đó, N nghỉ học. Mình cũng mất liên lạc với N. Một lần, vào BV Nhi Đồng 1 viết bài, mình tình cờ gặp N đang làm chuyên viên trị liệu tâm lý tại đó. Thế là bắt lại liên lạc. Mình gặp N nhiều lần để fỏng vấn viết bài, lúc thì qua nhà N uống nước chanh, lúc thì đi quán cà phê, lúc thì vợ chồng mình rủ chị em N đi xem phim, ăn cơm hải sản… Hai đứa thân lúc nào ko biết.

Mình & N có nhiều sở thích chung, nhiều cảm thụ văn học giống nhau nhưng thành thật mà nói, tính mình ko dễ thương bằng N nên đôi khi, mình cũng ước trong một vài tình huống, mình như N thì hay biết mấy, bình tĩnh, nhẹ nhàng, vì người khác một chút. Chồng mình cũng rất quý N.

Từ ngày về lại SFM, mình bắt đầu bận rộn. Những buổi gặp nhau tám tiếc được tối giản bằng bữa ăn trưa ở Hải Anh với món cơm hải sản. Luôn luôn gấp gáp, luôn luôn vội vàng nhưng ko bao giờ nhàm chán cả.

N đi, ngày 24/08/2008, sang Thái Lan học thạc sĩ. Biết tin, mình nói: “Lúc tui gây lộn với chồng, ai trị liệu cho tui đây? Làm sao gọi cho bà được nữa?” N đáp: “Email hay chat được mà”. Mình nghĩ: “Được nhưng khác”.

Hôm trước, mình chạy lên studio xem hình cưới. Studio nằm ở cao ốc Đặng Văn Ngữ, gần nhà N. Khi chạy ngang ngôi nhà số 66 có cánh cổng xanh, không hẹn mà cả 2 vợ chồng mình đều quay nhìn. Chồng mình hỏi: “N qua đó sao rồi em?”. Mình đáp: “N đang chờ nhập học anh à! Sao em nhớ N quá! Bình thường, em cũng ít gặp N nhưng em biết là N vẫn ở đó còn bây giờ, N ở tận Thái Lan. Tự dưng, cảm thấy trống vắng, thiếu thiếu một điều gì đó.” Chồng siết tay mình: “Anh hiểu mà”.

Ngày N đi, mình bận việc nhà, ko thể tiễn, chỉ có thể gọi điện thoại chúc bình an. Trước khi lên máy bay, N gửi lại tin nhắn: “Đi nhé… Ngày mình đi, mưa giăng trắng trời…” Thầm cảm ơn điện thoại, thầm cảm ơn Mobilephone.

Ngày N về, Sài Gòn sẽ vào Giáng Sinh. Hẹn đón N bằng sắc đỏ của mùa Chúa sinh rực rỡ…

EM

Em tên Trương Kim Châu, biệt danh Châu Xinh, thua mình 1 tuổi, là em họ của mình. Ba của em là em ruột của mẹ mình. Em với mình chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, thân & giống nhau đến mức ai cũng nhầm là chị em ruột.

Em thua thiệt hơn mình nhiều thứ. Gia đình em ko hạnh phúc. Ba mẹ em ko nên thân. Cũng may, em khéo tay, đảm đang nên thành thợ nấu đám cưới. Thu nhập cũng đủ sống. Nhưng mình ghét em hay xài hoang phí, ghét em ko lo cho tương lai, ghét em ít tiền mà luôn vung tay quá trán.

Cuộc đời em bỗng rẽ sang hướng khác khi em gặp, yêu & kết hôn với một người Hàn Quốc. Ko như những gì báo chí vẫn hay kêu ca, chồng em tốt tính và rất thương, rất cưng chiều em. & lẽ dĩ nhiên, em sẽ theo chồng định cư ở xứ sở kim chi.

Em đi, ngày 31/0/2008. Có thể tháng 10 về, có thể năm sau về mà cũng có thể là ko bao giờ về. Em ko biết tiếng Hàn, ko biết tiếng Anh. Tuy chồng em biết tiếng Việt & tốt với em, mình cũng ko thể hình dung em sẽ sống bên đó thế nào. Mình muốn chồng em đưa em về VN sinh sống & kinh doanh. Mình ko yên tâm khi em đến ở một nơi xa lạ. Cuộc đời ai biết ra sao. Ko có người thân bên cạnh, liệu em có thể xoay xở? Mối quan hệ, niềm tin, kế sinh nhai… đều phụ thuộc vào một người có bấp bênh quá ko em?

Em đang hạnh phúc vì sắp được gặp chồng, vì đang làm mẹ. Mình mừng cho em & sợ cho em. Mình muốn viết cho em nhiều lắm nhưng ko viết được. Mình sẽ ráng khỏi bệnh để mai có thể ra sân bay tiễn em. Mình hay bắt nạt em nhưng mình thương em, em hiểu điều đó mà, phải không em của chị?

Một tháng, ba cuộc chia tay, mình có thêm một định nghĩa mới: “Chia tay nghĩa là không còn cảm nhận về sự hiện diện của một ai đó ở xung quanh mình”.

CHIA TAY ĐỂ CHÚNG TA SẼ GẶP LẠI NHAU, NHỚ NHÉ!

One Response

  1. Dai Ca Dam Lay
    11:12 02-09-2008
    um, “Chia tay nghia la khong con cam nhan su hien dien o chung quanh minh”, nghia la chot nhan ra tinh cam minh danh cho nguoi kia nhieu nhu the nao, va moi sang thuc day, minh bat dau co thoi quen nghi ve yeu thuong….
    Thanks, mot bai viet lam Nhu cam thay minh duoc yeu thuong va duoc hien dien trong tam tuong cua ban…
    Chia tay nhung van nghi ve nhau…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Before you post, please prove you are sentient.

What color is a typical spring leaf?